Báo nhà là gì?
“Báo nhà” là một hoạt động khá thú vị trong cuộc sống hiện nay, đặc biệt là khi có Giải bóng đá lớn. Hoạt động này được ghi nhận khi người con về nhà thông báo một khoản nợ lớn do thua cá độ, nếu không trả thì rất phiền.
Thông thường, các gia đình thường rầu rĩ, chán nản, mắng chửi con nhưng rồi cũng thanh toán khoản tiền trời ơi này. Càng ngày các cú báo nhà càng xuất hiện nhiều hơn và thường có xu hướng “báo” nhiều hơn số tiền cần, để sau đó còn có vốn chinh chiến tiếp, và sẵn sàng cho những cú báo nhà tiếp theo.
Tôi có cách đảm bảo giúp các anh chị có “quý tử” lạc quan hơn, dù có thể phải nhận vài pha báo nhà.
Thua cá độ nên làm gì?
1. Con mình thua tha về nhà nó báo là mừng đấy. Quay đầu là bờ, không đâu bằng nhà. Sợ nhất là nó làm điều dại dột lấy tiền trả nợ, thì thân bại danh liệt mất thôi.Do vậy, lúc nào đó mát trời hãy dặn con “Con trai, sau này nếu có cá độ bóng đá thua, hãy báo nhà nhé!”
2. Hoạt động báo nhà thường chỉ diễn ra khi thanh niên từ 18 đến 27 tuổi, trong đó giai đoạn 21 đến 25 tuổi là cực thịnh. Lứa tuổi này mới được tiếp xúc nhiều với tiền và thích thể hiện bản thân. Sau 27 tuổi, tỷ lệ báo nhà giảm hẳn, nhất là sau khi lập gia đình.
Có thể căn cứ vào gen ăn chơi di truyền, điều kiện gia đình hay chỉ số trung bình về năng lực báo nhà của đám bạn thân của con để đo lường được khá chính xác tổng số tiền báo nhà của con mình. Là cha mẹ, ngoài việc dạy dỗ con, đừng quên có những đánh giá chính xác về con mình, đặc biệt là đo lường “năng lực báo nhà” nhé!
3. Cha mẹ thế hệ mới không chỉ định lượng được chỉ số báo nhà của con, mà còn nỗ lực cày tiền để sẵn sàng khi con báo nhà. Tự nhiên sẽ thấy năng lượng mình dồi dào hơn, đầu óc minh mẫn hơn, tích cực kiếm tiền nhiều hơn!
4.Tất nhiên bố mẹ phải kiểm soát con mình để giảm chỉ số báo nhà xuống càng thấp càng tốt. Nhưng hãy đặt ra một con số phù hợp làm chỉ tiêu, chẳng hạn xác định trong tuổi trẻ của con mình, nó sẽ báo nhà 5 tỷ.
Nếu may mắn, nó chỉ báo 3 tỷ thôi thì mừng quá vì vợ chồng nuôi dạy con tốt lại tiết kiệm 2 tỷ dưỡng già.
Hạnh phúc & nhân văn quá, có phải không?